LỘ TRÌNH HỌC TIẾNG TRUNG
ĐĂNG KÝ ONLINE
Đây là một câu hỏi bắt buộc
Đây là một câu hỏi bắt buộc
Đây là một câu hỏi bắt buộc
Đây là một câu hỏi bắt buộc
Đây là một câu hỏi bắt buộc
Đây là một câu hỏi bắt buộc
Lượt truy cập
  • 5
  • 1973
  • 5,108,260

Sai sai sai rồi: 08 Sai ở đâu

  05/04/2022

Trung tâm tiếng Trung Bắc Kinh – tăng một cấp HSK sau mỗi khóa học giới thiệu podcast nghe kể chuyện tiếng trung.

Sai sai sai rồi: 08 Sai ở đâu

错、错、错!8.错在哪里

I. 生词(Từ mới

1.警官证jǐngguānzhèng: chứng minh thư công an

2.警察jǐngchá: cảnh sát

3.杀shā: giết

4.骗子piànzi: kẻ lừa đảo

5.火车huǒchē: tàu hỏa

6.白bái: trắng

7.放fàng: đặt

8.瓶子píngzi: cái chai

9.万wàn: mười nghìn

II. 中文实录(Bản text chữ Hán)

Bản đọc tốc độ chậm:

Bản đọc tốc độ thường:

        今天是6月10号。下午,李亮警官和王明警官又开车去了那个像大公园一样的漂亮小区。昨天,也就是6月 9号上午,一个送信的男人在这里看见小区里那个最漂亮的红楼里,有个漂亮的小姐死了。李亮警官和王明警官来到红楼前,在那里等着。他们知道,现在,已经到了结案的时候了。

      半小时后,一辆很新的红BMW汽车开到红楼前,一个漂亮的小姐走下汽车,她穿着红的短衣服,很好看。

        她刚刚打开房子的门,李亮马上问:“是林双双吧? ”

       “是啊!”那小姐说。但是,她的脸马上红了,很快又说:“不,我不是林双双,我叫林对对。你是谁? ”

        李亮拿出警官证,对她说:林双双,我们是警察。我们已经知道,你用氰化物杀死了你的妹妹林对对。”

        “不,这不是真的!我就是林对对,我没有杀人!我6月7号就到上海旅行去了,我在上海一共住了二天,住在锦江饭店,现在刚刚回北京!”那个小姐大叫着说。

        “真是这样的吗?”李亮也大叫着问。

        “真是这样,我坐飞机去上海,机场的人知道,上海锦江饭店的服务员也知道,你们可以去问他们!”

       “林双双,你真是个脸冷心也冷的女人。”李亮说,“让我告诉你吧,你听着,有个骗子想拿走你和你妹妹林对对的钱,这个骗子就是陈飞。他以前喜欢你,跟你好,常常给你写信送礼物,带你一起看电影、买东西。两个月前,他变了,他跟你远了,跟你妹妹对对近了,他给对对写信送礼物,带对对去公园、去游泳,还和对对一起参加同学的party。这样,你就觉得是因为你妹妹对对,你没有了男朋友,没有了爱你的人。所以,你恨对对,要杀死对对,让陈飞再爱你。可是,你觉得陈飞现在爱的人是对对,不是你,你就想杀死对对,以后告诉别人你就是对对,你觉得这样陈飞就会再爱你。”

        那个小姐说:“不,你说的都不是真的!这几天我去上海了,怎么会杀人呢?”

        李亮说:“不错,6月7号上午,你用你妹妹林对对的名字坐飞机去了上海。你想让别人觉得你是对对,所以那天你开着对对的866号汽车去机场,在小区还像对对一样,跟保安笑了一下。6月7号中午你到了上海,你啃着手指甲,在很贵的锦江饭店开了房间,你给了钱,但是没有在饭店住,就马上出来了。你坐火车回到了北京。”

        李亮说到这里,那个小姐的脸开始变白了。

      李亮说:“6月8号上午,你回到了家。你跟对对说,‘陈飞是我的,还给我’。你还告诉对对,她不还给你陈飞,你就要杀死她。但是对对不听你的话,她和你争吵起来。你家的老保姆来做午饭,她看见你和对对都在家。你对保姆说,‘你今天早点儿走吧,我们有点事,要马上回大学去。今天不用做午饭了。’因为你想要让别人觉得你是对对,所以你又像对对那样,对老保姆笑了一下。可是,因为你的心很冷,你恨对对,所以你的笑不像对对;你想啃手指甲,但是想到要让别人觉得你是对对,就没有啃。”

         那个小姐说:“你怎么知道一定是我杀了人呢?”

        李亮说:“老保姆走了。在对对看不见的时候,你拿出氰化物放到她的杯子里。”

         那个小姐说:“氰化物?我不知道那是什么东西。”

         李亮说:“看,这就是那个有氰化物的瓶子,瓶子上有你林双双的指纹,我们是在你的汽车里找到这个瓶子的。”

         李亮拿出一个小瓶子,那个小姐看了看,“啊”了一下,不说话了。

        李亮又说:“对对喝了一点儿水,很快就死了。你马上写了信,信上说:‘我很累,我走了。’你还写上了林双双的名字,放到对对的衣服上。你觉得,大家看见信,应该想,死的人是林双双,林双双是自杀的。这样,别人觉得你是对对,陈飞就爱你了。但是,你不知道,在写着林双双名字的信上,有你的指纹。”

        说到这里,李亮拿出自己带的杯子,喝了一点儿水以后,他又说:“6月8号晚上,你又坐火车去上海,6月9号,也就是昨天上午,你回到了锦江饭店。这几天你累了,昨天在锦江饭座睡了一个下午和一个晚上,今天上午从上海坐飞机回北京,现在刚刚到家。你7号坐飞机去上海,在锦江饭店给了三天的钱,今天又坐飞机从上海回来,你这样做,是想让别人觉得这三天你都在上海玩,所以你妹妹不是你杀的。可是,你错了!你说你是对对,不是双双。但是,我在锦江饭店的房间里找到了一些指纹,那些指纹和律师那里的林双双的指纹38是一样的。”

        那个小姐的脸又红了,她大叫着说:“是的!是我杀死了对对,我恨她!因为她,我没有了男朋友,没有了爱……但是,我爱陈飞!”

        “林双双啊,林双双,陈飞真的是个骗子。看,这是他的照片。”李亮拿出了陈飞的照片,“他不叫陈飞,以前他的名字叫谢力。今年2月,他认识了一个有钱的小姐,那个小姐爱上了他,他很快拿走了她爸爸的钱,她爸爸没有钱了,那个小姐也自杀了……所以,警察都在找他!现在,陈飞又想拿走你们的钱,你做了陈飞想做的事。你杀死了对对,这样,那些钱和房子就都是你一个人的了。你知道吗,他很快就会跟你要钱了!”

        “不,不是这样的!我知道陈飞不是骗子,他是个好男人!”他没有跟我要过钱!林双双还是红着脸大叫着说。

         这时候,有电话来了。

        “对对吗?我是陈飞。你好吗?我很想你!我告诉你一件事:我妈妈病了,病得很重,我明天要坐飞机去看她,请你帮帮我,借给我10万块钱。我很快就还给你,好吗?”

        林双双拿着电话,脸变得很红很红。看到林双双的脸变红了,李亮想,啊,她怎么也像喝了氰化物一样呢?

        林双双没有说什么,放下了电话。

       “你看,陈飞开始跟你要钱了,现在你知道他是骗子了吧。但是没关系,几分钟后,他就会坐进警察的汽车。现在,请你也上我们的汽车吧,‘5号小姐’林双双!”

        李亮说完,带着林双双上了汽车。

III.练习(Bài tập)

下面的说法哪个对,哪个不对?(Phán đoán đúng sai)

( )1.两个警官到那个红楼以前,开BMW的小姐已经回来了。        

( )2.警官问:“是林双双吧?”那个小姐先说是,后说不是。

( )3.警官说,那个小姐从上海第一次是坐火车回北京的。

( )4.那个小姐就是林双双,不是林对对。

( )5.林双双恨陈飞,因为陈飞是骗子。

( )6.林双双杀死了妹妹林对对,因为陈飞现在跟对对好,不爱自己。

( )7.林双双借了10万块钱给陈飞。

IV.译文(Bản dịch)

Sai ở đâu

        Hôm nay là ngày 10 tháng 6. Buổi chiều, cảnh sát Lý Lượng và Vương Minh lái xe đến khu chung cư có khuôn viên rộng như một công viên lớn. Hôm qua, rạng sáng ngày 9 tháng 6, một người đàn ông đưa thư nhìn thấy một cô gái xinh đẹp chết trong tòa nhà Tiểu Hồng - tòa nhà sang trọng nhất khu chung cư này. Cảnh sát Lý Lượng và Vương Minh đến tòa nhà Tiểu Hồng và đợi ở đó. Họ biết rằng, bây giờ, đã đến lúc kết thúc vụ án này.

        Nửa giờ sau, một chiếc ô tô BMW đỏ rất mới chạy đến trước tòa nhà Tiểu Hồng, một cô gái xinh đẹp bước xuống xe, cô ấy mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ, trông rất đẹp.

       Cô ấy vừa mở cửa bước vào, Lý Lượng liền hỏi: "Có phải là Lâm Song Song không?"

         “Vâng!” Cô ấy trả lời. Tuy nhiên, khuôn mặt của cô ngay lập tức đỏ lên, vội vã nói: "Không, tôi không phải Lâm Song Song, tôi tên Lâm Đối Đối. Anh là ai?"

       Lý Lượng lấy thẻ cảnh sát ra và nói : "Lâm Song Song, chúng tôi là cảnh sát. Chúng tôi biết cô đã giết hại em gái của mình Lâm Đối Đối bằng chất độc xyanua."

      "Không, đây không phải sự thật! Tôi là Lâm Đối Đối, tôi không giết ai cả! Tôi đã đi du lịch ở Thượng Hải vào ngày 7 tháng 6. Tôi ở đó ba ngày, tại khách sạn Cẩm Giang, và tôi vừa mới trở về Bắc Kinh! ” cô ta lớn tiếng trả lời.

       “Thật sự là như vậy sao?” Lý Lượng cũng lớn tiếng hỏi.

       "Đó là sự thật. Khi tôi đáp máy bay đến Thượng Hải, những người ở sân bay đều biết, những người phục vụ ở khách sạn Cẩm Giang - Thượng Hải cũng biết, các anh có thể hỏi bọn họ!"

       “Lâm Song Song, cô thực sự là một người phụ nữ lạnh lùng đấy” Lý Lượng nói, “Để tôi nói cho cô biết, cô nghe đây, có một tên lừa đảo muốn lấy tiền của cô và em gái cô Lâm Đối Đối, anh ta chính là Trần Phi. Anh ta trước đây thích cô, đối xử tốt với cô, thường xuyên viết thư, tặng quà cho cô, dẫn cô cùng đi xem phim, mua đồ. Hai tháng trước, anh ta thay đổi, anh ta xa lánh cô, và thân thiết với em gái cô Lâm Đối Đối, anh ta viết thư tặng quà cho Đối Đối, đưa Đối Đối đi công viên, đi bơi, còn cùng Đối Đối đi dự tiệc của bạn bè cùng lớp. Như vậy, cô sẽ cảm thấy rằng bởi vì cô em gái Đối Đối mà cô mất đi bạn trai, mất đi người yêu cô. Vì vậy, cô hận Đối Đối, muốn giết Đối Đối, để Trần Phi yêu cô một lần nữa.Tuy nhiên, cô cho rằng người mà Trần Phi yêu bây giờ là Đối Đối, không phải là cô, cô liền muốn giết Đối Đối, sau đó nói với người khác rằng cô là Đối Đối, cô nghĩ như vậy Trần Phi sẽ lại yêu cô."

      Cô ta phủ nhận: "Không, những gì anh nói đều không phải sự thật! Tôi đi Thượng Hải mấy ngày nay, làm sao có thể giết người?"

      Lý Lượng tiếp tục đưa ra những lời buộc tội: "Đúng vậy, sáng ngày 7 tháng 6, cô đáp máy bay đến Thượng Hải dưới tên của em gái cô Lâm Đối Đối. Cô muốn làm cho người khác nghĩ rằng cô là Đối Đối, vì vậy ngày hôm đó cô đã lái chiếc xe biển số 866 của Đối Đối đến sân bay. Ở sân bay, cũng giống như Đối Đối ở trong khu chung cư, cô mỉm cười với nhân viên bảo vệ. Cô đến Thượng Hải vào trưa ngày 7 tháng 6, cô vừa cắn móng tay vừa đi vào khách sạn cao cấp Cẩm Giang thuê một phòng, cô đã trả tiền, nhưng lại không ở trong khách sạn mà lập tức rời đi. Sau đó, cô bắt tàu trở về Bắc Kinh. "

       Lý Lượng nói tới đây, sắc mặt của cô bắt đầu tái nhợt.

      Viên cảnh sát tiếp tục nói: "Sáng 8 tháng 6, cô trở về nhà, nói với Đối Đối " Trần Phi là của tôi, trả lại cho tôi ". Cô cũng đã nói với Đối Đối, nếu cô ấy không trả lại Trần Phi cho cô, cô sẽ giết cô ấy. Nhưng Đối Đối không nghe lời cô, hai người bắt đầu cãi nhau. Người giúp việc nhà cô đến để chuẩn bị bữa trưa, bà ấy thấy cô và Đối Đối đang ở nhà. Cô nói với người giúp việc, "Hôm nay dì về sớm đi, bọn con có chút việc, phải lập tức quay về trường. Hôm nay dì không cần chuẩn bị bữa trưa đâu." Vì cô muốn mọi người nghĩ rằng cô là Đối Đối, nên cô lại hành động giống như Đối Đối, mỉm cười với người giúp việc. Tuy nhiên, bởi vì tính cách của cô rất lạnh lùng, cô hận Đối Đối, nên nụ cười của cô không giống Đối Đối. Cô muốn cắn móng tay, nhưng nghĩ đến việc phải làm cho người khác nghĩ rằng cô là Đối Đối, nên cô không làm điều đó. "

       Cô ta đáp lại những lời cáo buộc của Lý Lượng: "Làm sao anh biết nhất định là tôi đã giết người?"

       Lý Lượng nói: " Sau khi người giúp việc rời đi, lúc Đối Đối không để ý, cô liền lấy xyanua bỏ vào trong cốc của cô ấy."

       Cô ta thản nhiên: " Xyanua? Tôi không biết đó là thứ gì."

      Lý Lượng đưa ra vật chứng: "Nhìn đi, đây chính là lọ có chứa xyanua. Trên đó có dấu vân tay của cô Lâm Song Song. Chúng tôi đã tìm thấy lọ này trong xe của cô."

      Viên cảnh sát lấy ra một cái lọ nhỏ, cô gái đó sau khi nhìn thấy, "a" lên một tiếng, không nói gì nữa.

       Anh nói thêm: "Đối Đối chết ngay sau khi uống một chút nước. Cô lập tức viết một bức thư, trên thư nói rằng: "Tôi mệt mỏi lắm rồi, tôi đi đây." Cô cũng viết lên trên đó tên Lâm Song Song, đặt nó trên quần áo của Đối Đối. Cô nghĩ rằng khi mọi người nhìn thấy bức thư, họ sẽ nghĩ người chết là Lâm Song Song, Lâm Song Song đã tự sát. Bằng cách này, người khác sẽ nghĩ cô là Đối Đối và Trần Phi sẽ yêu cô. Tuy nhiên, cô không biết rằng trên lá thư viết tên Lâm Song Song lại có dấu vân tay của cô.”

        Nói đến đây, Lý Lượng lấy ra cái cốc mang theo bên mình, sau khi uống một chút nước xong, anh lại nói tiếp:" Buổi tối ngày 8 tháng 6, cô lại bắt tàu đến Thượng Hải, ngày 9 tháng 6, tức là sáng ngày hôm qua, cô trở lại khách sạn Cẩm Giang. Mấy ngày nay mệt mỏi, nên hôm qua cô đã ngủ ở khách sạn Cẩm Giang từ chiều tới tối, sáng nay từ Thượng Hải bay về Bắc Kinh, bây giờ mới về đến nhà. Cô đáp máy bay đến Thượng Hải vào ngày mùng 7, trả tiền ở ba ngày tại khách sạn Cẩm Giang và hôm nay lại bay về từ Thượng Hải. Cô làm như vậy là muốn khiến người khác nghĩ rằng cô đã ở Thượng Hải trong ba ngày qua nên không thể giết em gái. Tuy nhiên, cô đã sai! Cô nói rằng cô là Đối Đối, không phải Song Song. Thế nhưng, tôi tìm thấy một số dấu vân tay trong phòng ở khách sạn Cẩm Giang và những dấu vân tay đó hoàn toàn khớp với dấu vân tay của Lâm Song Song ở chỗ luật sư. "

        Mặt cô ta lại đỏ lên, hét lớn: "Đúng! Là tôi giết Đối Đối, tôi hận cô ta! Vì cô ta, tôi không còn bạn trai, không còn tình yêu...... Nhưng tôi yêu Trần Phi!"

      "Lâm Song Song à Lâm Song Song, Trần Phi thực sự là một tên lừa đảo. Nhìn đi, đây là ảnh của anh ta." Lý Lượng lấy ra ảnh của Trần Phi, "Anh ta không phải tên là Trần Phi, trước đây tên của anh ta là Tạ Lực. Tháng 2 năm nay, anh ta quen được một cô gái giàu có, cô gái đó rất yêu anh ta, rất nhanh anh ta đã lừa lấy hết tiền của bố cô ấy, bố cô ấy không còn tiền nữa, và cô gái đó cũng đã tự sát ... Vì vậy, cảnh sát đang tìm kiếm anh ta! Bây giờ, Trần Phi lại muốn lừa lấy tiền của cô, cô đã làm những gì Trần Phi muốn làm. Cô đã giết Đối Đối, như vậy, tiền và nhà đều là của một mình cô. Cô biết không, anh ta sẽ lừa lấy tiền của cô sớm thôi! "

      "Không, không phải vậy! Tôi biết Trần Phi không phải là tên lừa đảo, anh ấy là một người tốt! Anh ấy không đòi tiền của tôi! " Lâm Song Song vừa đỏ mặt vừa hét lên.

       Lúc này, một cuộc gọi đến.

      "Đối Đối phải không? Anh là Trần Phi đây. Em có khỏe không? Anh rất nhớ em! Anh muốn nói với em một chuyện: Mẹ anh bị bệnh rồi, bệnh rất nặng, anh sẽ đáp chuyến bay đến gặp mẹ vào ngày mai, xin em hãy giúp anh, cho anh mượn 100.000 tệ. Anh sẽ nhanh chóng trả lại cho em, được không? "

     Lâm Song Song cầm điện thoại, mặt cô ta trở nên rất đỏ. Nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô ta, Lý Lượng nghĩ, a, sao mà cô ta lại giống như uống xyanua vậy?

      Lâm Song Song không nói gì, chỉ đặt điện thoại xuống.

     "Cô xem, Trần Phi bắt đầu đòi tiền của cô rồi đấy, giờ thì cô đã biết anh ta là một tên lừa đảo chưa. Nhưng không sao, chỉ vài phút nữa thôi, anh ta sẽ ngồi trong xe của cảnh sát. Bây giờ, mời cô lên xe của chúng tôi, "cô gái số 5" Lâm Song Song!"

     Lý Lượng nói xong liền đưa Lâm Song Song lên xe.

(Hải Yến - sinh viên thực tập của Đại học Thủ đô dịch)

V.练习答案(Đáp án)

1.S   2.Đ   3.Đ   4.Đ   5.S   6.Đ   7.S

Link 7 >> Sai sai sai rồi: 07 Lời nói của người làmchứng thứ sáu

TRUNG TÂM TIẾNG TRUNG BẮC KINH

Địa chỉ: Số 1 ngõ 19 Liễu Giai, Ba Đình, Hà Nội

Zalo tư vấn lớp học: 0904593900

FB: https://www.facebook.com/trungtamngoaingubackinh

Bình luận

Tin tức mới